Có gì sáng nay sao tôi nghe ồn ào phố lạ
Trời đâu nhân từ cho những kẻ hèn nhát
Đất không thể dung tha loài sâu bọ nhởn nhơ
Tội nghiệp! Tôi nhìn thấy bên vệ đường
Nước mắt của người đàn bà khóc con chết vì tai nạn
Vật vã , đắng cay, hoảng hốt tâm can
Sao em lại nhìn anh trân trối thế?
Cứ bắn đi đôi mắt hình viên đạn mệt nhoài
Chọc thủng tầng sâu những vết nhơ khốn cùng xã hội
Chạm vào sự phỉ nhổ thời gian
Anh đi bên em như đi qua vùng xoáy cuộc đời
Bàn chân dẫm lên vết thương nhân tình rỉ máu
Ai bảo rằng “tôi vẫn sống nhờ lòng thương thiện?”
Thì đất nước này đâu còn kẻ vong ơn
Tôi cầm bàn tay em nghe tim mình run rẩy
Máu vẫn sôi lên sùng sục đỏ ngầu
Cuộc sống mưu sinh sao lắm nhiều mưu mô chước quỷ
Em lại lạnh lùng chạm vào sự lựa chọn của ngày mai…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét