9 thg 9, 2010

ĂN MÀY TƯ TƯỞNG


Tôi đã gặp một người trí thức
Thường hay lang thang trên các vỉa hè
Không định hướng sau một ngày mỏi mệt
Anh bị bóc lột hết chữ nghĩa
Vì cuộc sống mưu sinh
Giờ đầu óc rỗng không
Nghĩ và nghĩ chả có gì tồn tại
Chỉ còn ít tiền và cơm ngày ba bữa
Vợ phát ban cho
Anh đói khát ngôn từ bóng bẩy
Để được trau chuốt tên mình
Ca ngợi lòng thật thà quả cảm
Lạ thật, anh mõi mòn chờ trong tuyệt vọng
Không thốt nên lời
Anh lại đi đến chỗ đông người
Để xin chút ưu tư
Thèm nghe lời khách sáo
Thèm nghe lời chửi bới
Và học những câu nịnh hót, tâng bốc mỹ miều
Cứ thế anh góp nhặt để lấp đầy khối óc
Phục vụ những kẻ chức quyền
Cho đến khi trí lực tâm hồn khô cạn
Vòng đời lập đi lập lại
Rồi một ngày kia
Họ nâng anh lên bằng lời thánh kinh cầu
Vắt xác, ăn hết ngôn từ rệu rã...