Vố số chuyện bi hài
dang dở khóc cười
Đã xuất hiện vầng thái dương ngày mới
Soi rọi niềm tin
Những vấn đề nảy sinh rêu rao, bêu rếu
Úp úp, mở mở
Thật giả, giả hư
Va chạm, cào cấu, hoang tưởng, vô hình
Đám thuộc hạ bắt đầu chia làm phe phái
Đứa hí hửng, đứa gật gù tưởng tượng
Đứa ậm ừ , tiếc nuối về một thời vàng son sắp tuột
Tôi anh ách lòng
hơn chục năm qua
Lắng đọng nỗi đau cả tinh thần và thể xác
Dưới bầu trời này
Những con người kiêu hãnh nắm tay nhau tiếp bước
Trên con đường nham nhở, chông gai
Đất nước chưa được bình yên, khi đời còn nhiều suy thoái
Tha hoá cám dỗ đã
ăn sâu vào tiềm thức linh hồn
Gió chiều đang bay qua lồng lộng
Nhìn từ biển xa, đất nước rực xanh miền khao khát
Tôi bền bỉ hát lên khúc nhạc đấu trường
Rồi ngả nghiêng trong trong ánh chiều nao nao phiền muộn