ĐAM MÊ
Bay ngang trời
một làng hương
Người đi vào
cõi vô thường đắm say
Sợi tình vướng
mắt sâu cay
Khói sương mờ
mịt loay hoay đường về
Riêng ai
thăm thẳm đợi chờ
Để cho ngày
tháng từng giờ trông mong
Đêm về mộng
đẹp cho không
Gối chăn
hình bóng nguôi lòng có nhân
Sầu đau bội
bạc trăm phần
Nỡ mang đi hết
lời cần yêu thương
Trái tim
ngoan mãi vấn vương
Buồn đau
quay quắt trên đường chiều nay
Rưng rưng nỗi
nhớ tiếc thay
Bờ vai rung
động tóc đầy trời xanh
Buông tay
xóa dấu tên anh
Tình xa đã
nhạt mong manh lạc loài
Cung đàn xưa
hát chơi vơi
Tình tang
tích tịch lời rơi bẽ bàng
Từng chiều
vướng víu miên man
Đêm dài tình
đã vượt ngàn thời gian
Cõi riêng ai
mãi thở than
Tương tư lẻ
bóng tâm càng đắng cay
Nguôi ngoa sầu
ở kiếp này
Quên đi khổ
hạnh chờ ngày tái sinh.
-Hải Sơn-