28 thg 11, 2011

CHẠM VÀO MỤC RUỖNG V

Tôi viết tiếp câu thơ đêm qua còn viết dở
Về những cuộc tình vội vã phân ly
Về những kẻ mất hết lương tri
Tàn ác, dã man coi mạng người như cỏ rác

Câu thơ chọc vào mồm tên sinh viên khốn nạn
Hắn rêu rao đã hạ sát được lão già bằng phương tiện giao thông
Tiền chi phí bỏ ra ít hơn người còn sống sót
Hắn cười, nhởn nhơ khi cộng đồng phẫn nộ

Tôi dẫn câu thơ lòng đầy phấn khích
Lẽ phải công bằng đang dần được hồi sinh
Nhưng ai đó đã thốt lên, đồng tiền chi phối hết
Làm gì được nhau thôi ngã mũ xin chào.

Xa xót, dửng dưng lòng bỗng thấy nao nao
Như tên sát thủ xuống tay lương thiện
Đừng nói đạo đức với kẻ khốn cùng mạt hạng
Ta chạm vào mặt trái công lý cùng cõi u mê

Tôi thấy gương mặt em hằn in dấu lời thề
Vết khắc nhăn nheo còn sâu hơn mộng mị
Hình như con tim đang đánh thức điều phi lý?
Ung nhọt vỡ ra nhơ nhớp tởm lợm xác thân

Công bằng, dân chủ, văn minh xã hội đang cần
Bị chà đạp và có nguy cơ đang đánh tráo
Hãy cảnh tỉnh với những vết nhơ tàn bạo
Đất nước này đâu thể làm ngơ…

13 thg 11, 2011

CHẠM VÀO MỤC RUỖNG IV

Có gì sáng nay sao tôi nghe ồn ào phố lạ
Trời đâu nhân từ cho những kẻ hèn nhát
Đất không thể dung tha loài sâu bọ nhởn nhơ
Tội nghiệp! Tôi nhìn thấy bên vệ đường
Nước mắt của người đàn bà khóc con chết vì tai nạn
Vật vã , đắng cay, hoảng hốt tâm can

Sao em lại nhìn anh trân trối thế?
Cứ bắn đi đôi mắt hình viên đạn mệt nhoài
Chọc thủng tầng sâu những vết nhơ khốn cùng xã hội
Chạm vào sự phỉ nhổ thời gian

Anh đi bên em như đi qua vùng xoáy cuộc đời
Bàn chân dẫm lên vết thương nhân tình rỉ máu
Ai bảo rằng “tôi vẫn sống nhờ lòng thương thiện?”
Thì đất nước này đâu còn kẻ vong ơn

Tôi cầm bàn tay em nghe tim mình run rẩy
Máu vẫn sôi lên sùng sục đỏ ngầu
Cuộc sống mưu sinh sao lắm nhiều mưu mô chước quỷ
Em lại lạnh lùng chạm vào sự lựa chọn của ngày mai…