20 thg 9, 2012

NỒNG ĐỘ


Ta vốc nước phả vào mặt chai lì bốc khói
Gió vẫn gào lên rần rật đuổi nhau về phía đồng xa
Mặt trời  treo trên đỉnh tháp cô đơn tức tối
Nhìn thế gian hừng hực toả xuống những làn nóng đến phát sốt



Ngày hạ không bao giờ chớm nở
Lạnh lùng xô đổ màn đêm uy nghi, sừng sững
Cơn thèm khát muốn kéo em cho trận mưa đầu mùa đổ lệ
Trong con mắt còn đọng lại cảm giác bị huỷ diệt

Ta chưa biết mùa hạ sẽ đi về đâu
Ánh sáng như cơn điên, soi rọi, ngấu nghiến đè bẹp xác thân
Khoảng cách nào để chúng ta vượt qua cạm bẫy
Mà thời gian đang chứng kiến sự đổ vỡ, tàn lụi hình hài

Hàng vạn cơn mê, em gom góp đống tàn tro
Không hình dung nổi đã bao lần bị rải bùa màu nhiệm
Mồ hôi kêu tên anh trong trí nhớ bị tước đoạt
Bí hiểm vỡ  tung cho lồng ngực dâng trào

Ta chưa bao giờ xoá bỏ em trong miền ký ức
Dù muốn hay không mùa hạ vẫn phải tàn phai
Đi qua tháng năm bàn tay khô cằn héo úa
Ngửa mặt nhìn trời, đất lồi lõm xô lệch đôi chân

17 thg 8, 2012

TỰ KHÚC BẢN NĂNG







Tôi thấy nàng nằm xuống trên đồi cao
Miệng rêu rao lời ca ngạo mạn
Những giọt nước rớt xuống đôi vai gầy trần trụi
Mắt nhìn quỷ dữ vô hồn...


Nàng nằm đó ngực nhô phập phồng hơi thở
Bầu vú trắng ngần loã thể cùng ánh trăng thanh
Kẻ tà dâm đứng trong bóng tối lè lưỡi liếm mép
Kiềm hãm dục vọng để được chiêm nghiệm sung sướng đê mê


Nàng thoát y cho trời đất lên cơn đổ bệnh
Gió mơn mởn tụ tập mùi xạ hương trinh tiết
Da thịt thơm tho quyến rủ thần linh phủ phục vây quanh
Lòng đất cựa mình khao khát, lạnh sống lưng nàng


Bắt đầu uốn éo đôi chân dài sung mãn
Suối khe rực lửa sâu hoắm sương đêm biển mặn
Thúc dục thúc dục nhục thể cuồng phong biến tấu
Lả tả đôi tay quờ quạng bến bờ


Nàng quằn quại cào cấu, vuốt ve thịt da mơn trớn
Đôi mắt long lanh hừng hực bốc lên lời dâng hiến
Trong tận cùng của sự trỗi dậy thể xác phù hư
Đêm vẫn cô đơn và dài ra nơi góc khuất hư không.

8 thg 5, 2012

CHẠM VÀO MỤC RUỖNG VIII


Nhiều vấn đề nảy sinh trong cuộc sống 
Vố số chuyện bi hài  dang dở khóc cười
Đã xuất hiện vầng thái dương ngày mới 
Soi rọi niềm tin


Những vấn đề nảy sinh rêu rao, bêu rếu
Úp úp, mở mở
Thật giả, giả hư
Va chạm, cào cấu, hoang tưởng, vô hình

Đám thuộc hạ bắt đầu chia làm phe phái
Đứa hí hửng, đứa gật gù tưởng tượng 
Đứa ậm ừ , tiếc nuối về một thời vàng son sắp tuột
Tôi  anh ách lòng hơn chục năm qua 
Lắng đọng nỗi đau cả tinh thần và thể xác

Dưới bầu trời này
Những con người kiêu hãnh nắm tay nhau tiếp bước
Trên con đường nham nhở, chông gai
Đất nước chưa được bình yên, khi đời còn nhiều suy thoái
Tha hoá  cám dỗ đã ăn sâu  vào tiềm thức linh hồn

Gió chiều đang bay qua lồng lộng
Nhìn từ biển xa, đất nước rực xanh miền khao khát
Tôi bền bỉ hát lên khúc nhạc đấu trường
Rồi ngả nghiêng trong trong ánh chiều nao nao phiền muộn

26 thg 3, 2012

LỰA CHỌN

Tôi kiệt sức vì cuộc sống mưu sinh
Xác thân nhiều khi ngã quỵ vào bóng tối

Gượng đứng lên đi anh, cuộc đời còn dài lắm

Tôi ngửi thấy mùi lên men của ngày dơ bẩn

Những dấu tích sột soạt trược qua khốn khổ

Đè vết thương vào cõi tâm linh huyền bí mù loà




Làm sao ai hiểu được, sự sáng tạo bị giấu vào quyền lực

Bưng bít đến tận cùng của xảo trá động tĩnh đêm khuya

Tôi nghe gió thổi, tôi nghe sương rơi trên vết nứt

Hình như có tiếng hoài nghi trở mình bên cái chết cần kề


Tôi lại đi vào bờ vực nơi có bến bờ sinh tử

Tâm hồn nhẹ nhàng như một vệt sao rơi

Ẩn chứa, ẩn chứa nhiều cạm bẫy thối tha và dốt nát

Bi kịch từ giấc mơ sao diến giải được ngôn từ


Tôi gắn vào tôi thêm nhiều dũng khí hư vô

Để bào thai sự đối chọi trước đời suy thoái

Không mộng mị, không lang thang cô đơn bối rối

Vững chãi đứng lên như anh nông dân bên những luống cày

12 thg 3, 2012

RANH GIỚI MONG MANH

(Tặng các chị em nhân ngày quôc tế phụ nữ 8/3)

Em đâu còn đủ sức để chờ anh
Khi ngày cứ qua, ngày dài huyễn hoặc

Nỗi buồn đã lấy hết tháng năm tàn tạ

Nhìn lại mình đi, xuân sắc mãi dần xa



Em đâu còn đủ sức để đợi anh

Khi đêm về lẻ loi một mình cô quạnh

May mà có con còn chút cân bằng

Nếu không trái tim em yếu mềm vỡ vụn


Em không còn đủ sức để chờ anh

Những thèm khát bản năng nhoài lên trong bóng tối

Em muốn mở tung lồng ngực va chạm với đời

Nhưng lễ nghĩa gia phong đã cản ngăn, chùn bước


Em không còn đủ sức để chờ anh

Đuổi yêu thương, chờ yêu thương mộng mị

Anh không còn là anh ngày của chúng mình

Thì đừng trách em sao bạc tình vô nghĩa


Anh ơi! Sức của em đã cùng lực kiệt

Em sống bây giờ tất cả chỉ vì con

Hãy quay về ghì chặt xác thân môi hôn đẫm lệ

Để đời của hai ta thêm dấu ấn nồng nàn...

27 thg 2, 2012

TÌM KIỂM GÌ Ở ĐÀ LẠT

Bắt đầu từ đỉnh Lang biang độ cao chóng mặt
Mây bay xuống phố mùa xuân

Những mái nhà nhỏ như bàn tay

Ngút trong tầm mắt

Người bạn của tôi trầm ngâm trước ống kính

Xao xác nụ cười thân thiện

Chiếc xe chạy dưới hàng thông ngoặc cua xé gió

Tim em thình thịch sao muốn vỡ tung

Đất trời lành lạnh

Anh cầm tay em, thung lũng tình yêu hờ hững

Đôi lứa mùa này chạm trổ màu hoa

Hồ Xuân Hương sương giăng, ly cà phê buổi tối

Nhập nhoà ánh đèn sóng nước ai khua

Chợ đêm tiếng rao chào mời đon đả

Rau ở đây đắc như sâm Hàn quốc

Gửi về miền xuôi câu nói tâm tình

Có người bạn mời tôi qua lối nhỏ

Ngôi nhà riêng chất chứa nỗi niềm

Anh đã hát hết nỗi lòng của người xa xứ

Uống chén rượu xuân men đậm ngất ngây...

Những người bạn của tôi lang thang không mỏi

Hoa Đà lạt cứ vẫn hồn nhiên

Hồ Tuyền Lâm yên bình như Trúc Lâm thiền viện

Về Cam Ly ngang qua nghe câu kinh sám hối giáo đường

Tôi tìm kiếm gì nơi phố núi?

Khi cái lạnh đập tê lồng ngực

Em có còn về nơi chúng mình ngày xưa hò hẹn?

Mùa đã chạm vào nỗi nhớ bâng quơ...

7 thg 2, 2012

TÌNH KHÚC NGUYÊN TIÊU

Tình xuân ta gửi trọn vào
Nguyên tiêu núi Nhạn lời chào thi ca

Tao nhân khách đến gần xa

Hồn thơ lắng đọng trăng tà ngời lên

Sắt son gìn giữ lâu bền

Bao mùa hò hẹn vẫn còn cố nhân

Lòng ta trong sáng trắng ngần

Yêu người yêu cả mùa xuân đất trời

Tình yêu vào bến ai ơi!

Dập dìu tri kỷ cho đời thêm xanh

Nguyên tiêu cầu chúc an lành

Người đi người ở lòng thành gửi trao

Đêm thơ mãi mãi tự hào

Trời yên đất phú vẫy chào bốn phương

Tình thơ ôm ấp đời thường

Biết bao nhân nghĩa yêu thương trao về

Biệt ly tình khúc đê mê

Thời gian còn mãi lời thề nguyên tiêu…

29 thg 1, 2012

NGAO NGHE SAC HUONG


Màu nắng đã lên cao
Xua đuổi cái lạnh sớm mai rét mướt
Bên luống rau tươi, đàn bướm nhởn nhơ tha thẩn
Mùa đang đến chầm chậm bên khóm tre già

Nắng đã hồng lên ánh mắt
Xiên qua làn khói thắp sáng ngôi nhà
Nồi bánh chưng réo rắt reo ca
Nhảy múa nhành mai uy nghiêm rực rỡ

Gió và nắng đang nghênh ngang luồng lách
Mang tình yêu vào từng mái ấm tình thương
Gõ cữa nhà ai mời người về dâng hương đất mẹ
Những đứa trẻ thơ ngây háo hức khoe màu

Lâu lắm rồi mới thấy màu hoa dâng ngập lối đi
Dưới chân, đất ươm mầm màu nắng mới
Ánh sáng thèm khát đổ vào khung trời sưởi ấm
Tiếng chim sáng nay sao khác lạ mọi ngày
Từ chín tầng mây tứ hướng bốn phương
Ngoài hiên bảy sắc cầu vồng lung linh giọt nắng
Vùng dậy đi giấc ngủ mùa đông nàng xuân bước ra diễm lệ
Chạm vào đất trời ngạo nghễ sắc hương…