Gió vẫn rần rật đuổi nhau về phía đồi xa
Mặt trời nóng như thiêu đốt
Ẩn hiện nơi đây bóng dáng tiền nhân
Vạn vật đã chìm vào quá khứ
Chỉ còn lại thời gian và chạm trổ bên trời
Tháp vẫn còn đó uy nghi hùng dũng
Một Pôklong Chăm ghi dấu nghìn năm
Ta cuối xuống nghiêng người kính cẩn
Trước linga vĩnh cữu đời đời
Quyện vào yoni cho nhân thế chơi vơi
Thật yêu sao biểu tượng của bảo tồn nòi
giống
Ta nhìn xa chân trời rất rộng
Màu đã vàng lên nắng xuống bên thềm
Chiều Đồi Trầu âm dương hoà hợp
Nghe đâu đây tiếng hát rơi rơi