Mây bay xuống phố mùa xuân
Những mái nhà nhỏ như bàn tay
Ngút trong tầm mắt
Người bạn của tôi trầm ngâm trước ống kính
Xao xác nụ cười thân thiện
Chiếc xe chạy dưới hàng thông ngoặc cua xé gió
Tim em thình thịch sao muốn vỡ tung
Đất trời lành lạnh
Anh cầm tay em, thung lũng tình yêu hờ hững
Đôi lứa mùa này chạm trổ màu hoa
Hồ Xuân Hương sương giăng, ly cà phê buổi tối
Nhập nhoà ánh đèn sóng nước ai khua
Chợ đêm tiếng rao chào mời đon đả
Rau ở đây đắc như sâm Hàn quốc
Gửi về miền xuôi câu nói tâm tình
Có người bạn mời tôi qua lối nhỏ
Ngôi nhà riêng chất chứa nỗi niềm
Anh đã hát hết nỗi lòng của người xa xứ
Uống chén rượu xuân men đậm ngất ngây...
Những người bạn của tôi lang thang không mỏi
Hoa Đà lạt cứ vẫn hồn nhiên
Hồ Tuyền Lâm yên bình như Trúc Lâm thiền viện
Về Cam Ly ngang qua nghe câu kinh sám hối giáo đường
Tôi tìm kiếm gì nơi phố núi?
Khi cái lạnh đập tê lồng ngực
Em có còn về nơi chúng mình ngày xưa hò hẹn?
Mùa đã chạm vào nỗi nhớ bâng quơ...