5 thg 10, 2009

THỜI GIAN


Chiếc đồng hồ thường ngày vẫn chạy
Tích tắc ,tích tắc, tích tắc
Ngày giờ cứ thế qua đi
Tháng năm không hề phai nhạt
Sao có những lúc tôi thấy
Ngày ngắn đêm dài
Đôi khi ngày dài đêm ngắn
Có phải cảm nhận đó cho ta
Biết được thời gian ?

Nhắm mắt lại bóng tối tràn qua
Mở mắt ra bình minh lại đến
Thời gian như cuộc hành trình
Là món nợ khổng lồ phải trả
Chuyện nặng nợ áo cơm
Của một kiếp con người

Thời gian trôi đi
Càng nghĩ càng thấy mình lo sợ
Chưa làm gì sao mau chóng tuổi già
Người vẫn đó, mà ta cứ mải miết đi xa
Đầu bù tóc rối
Thời gian là gì khi người khắc khoải
Đợi chờ ai trả món nợ ân tình.

Không có nhận xét nào: