30 thg 3, 2010

NGƯỜI MẪU


Trước giá vẽ sùng bái
Người đàn bà hoang sơ huyền bí
Phơi bày sự tạo hóa tao nhã thanh cao
Đường cong lõa thể
Miết qua làn da sa mạc nhấp nhô vô tận
Chiếc cọ trong tay anh nhảy múa
Bay lên trên cả thời gian
Bàn tay em như khúc sông dài nhiều nhánh
Thon thả đi về biển cả mênh mông
Mịn màng trôi êm dòng nước mát
Mái tóc đen tuyền là dòng suối nghìn năm
Đổ xuống bờ vai lưng chứa nụ cười bí ẩn
Nhìn gương mặt nét dấu xa xăm
Dưới đôi hàng mi cong vút
Đôi mắt long lanh rực sáng tựa thiên thần
Phút chốc mang dại trở thành quỷ dữ
Trên ngọn đồi bầu vú trắng ngần
Thoai thoải bình nguyên để chiều đi không hết
Con đường tròn ôm hông khép kín vòng eo lưng đáy thắt
Xua đuổi kẻ trốn tìm như kẻ cắp gặp giai nhân
Giữa hai chân em là hồ thu vĩnh cửu
Là rừng rậm nguyên sinh
Trường tồn cùng đất, nước,hoa lá ,cỏ cây
Ở đó có mùa xuân, bình yên sinh sôi nảy nở, có đói nghèo
Ở đó có thần linh chứng giám, cùng với chết chóc chiến tranh
Ở đó chứa đựng hiện thực và vô hình
Hạnh phúc - đổ vỡ, đau khổ và chia ly
Người đàn bà hoang sơ huyền bí
Anh nhập nhoạng gục đầu lên giá vẽ
Em lặng lẽ mang theo vũ trụ rời khỏi ngôi nhà…

Không có nhận xét nào: