3 thg 11, 2010

CHẠM VÀO MỤC RUỖNG II

Nửa đêm giật mình tỉnh giấc
Dấu hỏi đặt ra tứ phía
Vì sao tôi mất ngủ?
Ngữ nghĩa âm thanh trùng trùng ẩn hiện
Xé toạc thân xác trần truồng
Cảm giác dồn nén bị bật tung
Từ trong vòm đen mịt mùng vô hạn
Tôi thấy từ điểm không giới hạn
Những con người đi trên mê lộ
Hối hả thời gian, quyết liệt và nhạy cảm
Vất vả cuộc hành trình không bao giờ đi hết
Âm sắc từ tiền nhục dục rối ren
Vắt kiệt từng đồng xu đổi chác
Nuốt chửng hình hài tuyệt vọng đớn đau
Tôi nghe trong sâu thẳm tiếng thở dài tắc nghẽn
Chới với bàn tay bấu víu đồng loại trược dốc
Rớt! Rớt xuống tận cùng bóng tối
Họ đã chạm vào vùng thương tích cùng cõi u mê
Thế là hết, tẩm liệm xác thân mục ruỗng…

Không có nhận xét nào: