Một sớm mai
Trong quán cà phê lạnh giá
Tôi thấy
Đôi mắt người đàn bà sỏi đá sâu
thẳm u linh
Đôi mắt ấy
Ám ảnh bỡi lời nguyền cô đơn
truyền kiếp
Trong xa xăm
Hiện lên vết đau mệt nhoài
thể xác
Và những cuộc tình tuột mất
thời gian
Đôi mắt buồn
Như chờ đợi người ở phương xa
vô tận
Tìm kiếm gì hình hài sau ký
ức ưu tư ?
Nhìn đôi mắt
Lệ đã chảy vào trong nhiều
năm ẩn chứa
Cạm bẫy nào em cũng không thể
vượt qua?
Mùa xuân sao cứ mãi dần xa
Môi cười lòng thắt lại trước
điều bí ẩn
Mong vạn lần xin cho được
bình yên
Trong mắt em
Anh vô tình chới với như
những con thuyền
Gặp sóng to giữa trời biển cả
Người đàn bà bình thản trước
đời còn nhiều gian trá
Ngạo nghễ quay lưng đôi mắt
sắc mầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét