2 thg 6, 2010

NỖI ĐAU


Ta đi dưới hoàng hôn
Bóng đổ già nua lọm khọm
Bầu trời giao hoan sáng tối xám xịt
Ăn mòn, gặm nhấm ta từng vết thương lòng

Ta cô đơn trên bước đường danh vọng
Ai đã từng tri hô giữa bầy người gian trá
Ngưng đọng lời u mê yểu mệnh, ưu tư
Họ chỉ biết tiền và nịnh hót ỡm ờ

Trái tim ta ứa máu
Viết từng câu thơ ướt đẫm lời nguyền
Dẫm đạp lên chiều xa xót
Tung lời yêu, khí phách vào chốn thinh không

Ta nghe tiếng chuông chùa mệt mỏi
Đập bình yên, gãy tiếng côn trùng
Bước chân lăn đi, đau nhói vết bầm
Bụi và sương đã thấm đầu bạc tóc

Hãy quay về đánh thức ban mai màu nhiệm
Đừng để hoàng hôn giết chết mặt trời
Ta dựng ngược lòng ta trong sáng
Bớt dày vò thể xác tâm can

Không có nhận xét nào: