Hoa bắt đầu nở trên từng phiến lá
Mùa đã về chưa, ai rạo rực
trong lòng
Bàn tay búp măng chạm vào
buổi sớm
Đọng lại giọt sương cho trời
đất an lành
Nắng vút cao hồng lên ánh mắt
Lặng lẽ lời thì thầm em gửi
đến anh
Không thể mang cho em món quà
vô giá
Tình yêu sẽ biến anh thành gã
dại khờ
Vội viết cho em được mấy vần
thơ
Mùa xuân không hề tàn phai
nhan sắc
Trái tim chúng ta đập khẽ
khàng rất thật
Ru lời yêu bất tận ngả
nghiêng
Trái tim say nhưng đâu thể ưu phiền
Trái tim say nhưng đâu thể ưu phiền
Hãy nói đi, nói đi nghìn lời
dâng hiến
Dù sự thật có vơi đầy hiển
hiện
Mãi mãi trong ta máu vẫn chảy
trường tồn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét