29 thg 12, 2009

NHỮNG NGƯỜI BẠN NGỦ QUÊN (Tặng Thắng và các bạn của tôi )


Thời trai trẻ
Tôi có những người bạn khí phách ngang tàng
Vợ con chưa có,coi gia đình như nhà trọ
Đêm đêm tụ tập
Nói chuyện gái trai bù khú thơ văn
Hò hét rượu bia mệt nhoài cháy túi
Bố mẹ rầy la còn dậm chân hậm hực
Đến cơ quan mặt hốc hác, mắt thâm quầng
Cứ thế cuộc đời trôi đi theo vòng luân chuyển
Rồi ngày kia tất cả rời xa mơ màng hạnh phúc
Chuyện riêng tư thôi dấu kín bên mình

Tôi có người bạn
Vợ trẻ con thơ đầu bù tóc rối
Tàn canh chưa chợp mắt con ỉa , đái dầm
Ngày ngày đón đưa chóng mặt
Chủ nhật gặp nhau ly cà phê nào kịp uống
Điện thoại ò e xếp gọi đi liền

Tôi có người bạn
Vợ chồng quanh năm dắt nhau ngồi chợ
Mòn đít, sờn vai,chân cùm, tay cúm
Dép giày kính thưa là nỗi sầu chung
Vẫn vậy cái nghèo cứ đuổi theo truyền kiếp

Tôi có người bạn
Vợ chồng cách xa như hai đầu nỗi nhớ
Chồng về vợ đi, vợ đi chồng ngủ
Nhiều khi thèm được ôm nhau ghì chặt con tim
Để con gọi mẹ cha không còn thảng thốt.

Tôi có người bạn
Gục đầu lên máy vi tính với từng con chữ thâu đêm
Ánh sáng dội ngược đôi mắt đục ngầu chìm đắm
Nhìn đồng tiền nhảy múa với vật giá leo thang
Sản phẩm ra đời chờ nhuận bút rẻ hơn bèo bọt

Tôi có người bạn
Đầu một thứ tóc, răng mọc chưa đều
Cánh cổng cô đơn khép lại trong căn phòng tập thể
Giờ chỉ còn biết nghiền ngẫm thời gian
Rất ngại ra đường sợ gặp người quen hạnh hoẹ

Tôi có những người bạn sợ gia đình
Nhà chỉ cách nhau vài con phố
Vậy mà mỗi năm chỉ gặp một lần
Biết nói gì hơn ngoài lời chúc tụng
Ngồi chưa nóng chỗ, uống vài ly bia vợ nhăn riết lắc đầu
Con nhỏ bấu vai, níu áo đòi đi khóc rân sao ngán ngẩm
Ngậm ngùi rồ xe không dám ngoảnh lại đau lòng
Tôi biết những người bạn tôi khao khát tê mình
Thèm muốn được một lần trở lại thời trai trẻ
Đập phá cho đã đời trong ký ức bị bỏ quên
Hãy thức dậy đi…
Tôi có những người bạn bị trời đày mà mặt vẫn cười vui…

Không có nhận xét nào: