23 thg 12, 2009

TAN RÃ GIÁ TRỊ (Tặng N )

Mùa đông sắp tàn, bầu trời thôi vần vũ
Những ngôi nhà đúc mặt tiền loang lổ nở hoa
Chiếc cổng vu quy bình yên đang nhảy múa
Em lộng lẫy xiêm y ve vuốt chữ song hỉ khát thèm
Nụ cười nở trên môi luôn thường trực
Khách đến mừng vui quen lạ nói nói cười cười
Gắp rót hả hê, với tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc
Bên trong ai hát karaoke nghe như mưa ướt đường lầy
Khách không mời mà đến
Tôi chìa tay chiếc phong bì nhàu nát
Em giật mình dửng dưng lia đôi mắt lạnh lùng đón nhận
Phong bì vô tri, chứa đựng đồng tiền nước mắt
Mà ngày ngày anh dành dụm chắt chiu
Tôi ngồi nhìn em lụi tàn ý nghĩ dở hơi
Muốn khóc trước người tình cùng đời phấn son ngạo nghễ
Khi đồng tiền nhơ nhuốc cám dỗ con tim
Tôi chúm chím cười che lấp sự tiếc nuối yêu thương
Uống cạn ly bia rồi giơ cao chúc tụng
Hạnh phúc em mang nóng bỏng lời nguyền
Cùng với hạnh phúc bỏ đi của thời yêu nhau hồn nhiên như cỏ
Em tàn nhẫn đạp đổ quá khứ đói nghèo
Dắt nhau cao chạy xa bay tìm cõi thần tiên
Tôi lặng im thản nhiên nhìn em trong khối óc mơ hồ
Thật mỏng manh đến tận cùng bóng tối
Cào cấu, cắn xé , bức rứt thịt da lãnh cảm
Em bối rối quay lưng sợ tôi quấy rầy ngày cưới
Tôi không buồn ,em cứ thờ ơ và chà đạp tôi đi
Dối trá hết thảy ngày hợp hôn xua đuổi bóng hình
Tự nhiên nước mắt lã chã rơi đầy giả tạo
Che lấp gượng gạo tâm hồn mục ruỗng rỉ sét
Em mím môi cố gạt tôi ra khỏi ngôi nhà thì thầm mật ngọt
Xin anh rộng lượng thứ tha !!!
Thân xác em cha mẹ sinh ra, anh đã hưởng trọn
Còn gì nữa đâu, hết rồi ! Em như ánh đèn cao áp
Xin anh ! Cho em được lên ngôi quyền quý cao sang
Tôi bặm trợn muốn phỉ nhổ xói mòn
Lại thôi , lẽ nào chân chính tình yêu không còn chỗ đứng ?
Ngột ngạt, em trèo lên xe hoa, tôi thấy tiếc nhiều thứ …
Đi về phía gai góc hình hài vạc nhọn thuỷ tinh
Đổ vỡ ! Tôi nhận thiệt thòi về mình đâu cần ơn huệ
Mà trời vẫn độ lượng cao xanh…

Đông chí năm 2009

Không có nhận xét nào: