24 thg 2, 2010

CUỘC ĐỜI LÒNG VÒNG

Nhà văn nông dân Ngô Phan Lưu, năm 2009 ngán ngẩm chôn văn trường đầy rẫy thị phi, nên tạm thời gát bút . Gặp nhau hỏi thăm sao dạo này viết ít ? ông bảo rằng : Ngày trước mình làm ruộng, chụp ảnh, làm thơ. Thấy không nhập nhĩ vào đâu, lại đi mở sân trượt batin, đâu được hai năm lỗ cháy túi. Buồn đời quá, Ba Lưu bỏ địa phương đi du hý phía bắc, không ngờ lần ấy bác gặp được nhà văn Nguyễn Huy Thiệp mách nước, ông nên về viết văn thử xem sao. Sẵn có vốn sống tích góp được hơpn nửa đời người,Ba Lưu chuyển sang viết văn lại làm ăn khấm khá. Kết quả, đạt gải nhất cuộc thi truyện ngắn do Báo văn nghệ Việt nam tổ chức năm 2007. Từ đó uy tín thanh danh của ông lên cao vùn vụt nổi như cồn, báo nào cũng gọi ông gởi bài cộng tác. Báo hại có một số người cũng nhà văn , nhà thơ ghét ăn ghét ở tìm cách hạ bệ, hại ông. Cuộc đời của mỗi con người khi xuống tóc, hay xuống râu phải có lời nguyền gì đó, nhưng Ba Lưu đã hai lần xuống râu, rồi lại để râu. Đâu năm Canh dần này gặp ông thấy bộ râu như cũ, hoành tráng, bạc trắng ông lại tâm sự. Giờ tạm thời không viết văn nữa, chuyển sang mở quán cà phê vỉa hè , trở lại làm thơ. Sáng mồng 9 tết (canh dần )2010, bác Lưu khai trương, anh em đến ủng hộ đông nghịt địa điểm trước cửa nhà ông. Tôi cũng đến góp vui, hứng chí quá bèn làm mấy câu thơ để tặng Ba Lưu .
Thơ lục bát như sau :
Phú yên có một nhà văn
Râu ria để bạc làm ăn kinh tề (kinh tế)
Mồng chín mở quán cà phê
Bạn bè chiến hữu đê mê dập dìu
Dáng gập xuống bước liêu xiêu
Tay bê cốc nuớc, tay điều đá dăm (nước đá )
Mong cho khách đến ăn nằm
Bác cười sảng khoái trăng rằm thua xa
Ngày ngày chỉ bán tà tà
Tiền vô như nước, rượu trà biếu không
Ai có bạn, có bóng hồng
Mời đến giúp bác, trả công chỗ ngồi
Còn tôi mồm mép rỗi hơi
Viết kính tặng bác mấy lời thơ suông./.

Không có nhận xét nào: