14 thg 2, 2010

VIẾT TRƯỚC DÒNG SÔNG


Một năm nữa lại về , năm Canh dần mạnh mẽ, xin chúc bạn bè chiến hữu xa gần mọi điều tốt đẹp nhất. Xin gửi đến bà con Phú Yên bài viết về những suy tư nỗi lòng sau mùa bão đau thương...


Sau bão lũ tôi về bên dòng Kỳ Lộ, nhìn con nước hiền hoà, êm đềm chảy về xuôi, chảy mãi, chảy mãi mà nước mắt rơi không cầm được. Dòng sông đã chứng kiến bao đời người với sự đổi thay cuộc sống. Nhìn xóm làng hoang tàn, xơ xác với ngổn ngang bùn, đất cát, nhà cửa, cây cối tứ tung sau trận bão lũ kinh hoàng mới thấy sự tan thương, bi đát. Tất cả đều xoá sạch . Người nằm xuống biết có thảnh thơi ? Người còn sống nuốt nước mắt vào trong gầy dựng một cuộc đời mới . Tài sản cơ nghiệp tích cóp cả một đời phút chốc trắng tay. Không nhà cửa, không nơi nương tựa, không đèn, không màng chiếu. Người người vẫn phải sống trước những tấm lòng hảo tâm, bao dung, chia xẻ của cộng đồng xã hội . Phải sống trước sự chăm lo của chính quyền, Đảng, nhà nước. Phải vượt qua sự mất mát đớn đau này…
Tôi lang thang trong chiều nhạt nắng. Những chiếc chồi lá, lều bạt tạm bợ mọc lên, rải rác lưa thưa đủ cho người che sương gió .Bước chân không định hướng vô tình ghé thăm những bà con thân thuộc còn sót lại. Đi về phía doi cát của xóm Trường. Bãi cát im lìm nằm nghe tiếng thở thời gian . Chưa khi nào tôi có cảm giác chạnh lòng, gai người như lần này. Cảm giác gần gũi mà xa xôi. Chao ôi ! Quen mà lạ quá . Quen là quen của sự trở về. Lạ là lạ của sự ra đi đối với tất cả . Tôi ngồi bệch xuống cát, duỗi chân thư thả, ngửa mặt nhìn trời, rồi nhìn đất, xóm làng, nhìn con nước buồn trôi . Trời vẫn cao xanh lồng lộng . Đất bao la rộng lớn hình như đang rùng mình chuyển động . Xóm làng nhà cửa trở thành hư không. Dòng nước thì vẫn ru êm , hát ru lời thơ mộng . Chỉ có con người mới làm cho nước trở thành quỷ dữ.
Hơn trăm năm, kể từ đời cha ông, xóm Trường vẫn luôn vượt qua muôn ngàn bão tố, nhưng có bao giờ mất mát lớn lao như thế này đâu. Cái nghèo tiếp nối cái nghèo. Biết đến bao giờ họ mới đủ điều kiện trở lại như xưa . Tôi ngồi đó tâm tư cào cấu, cắn xé nặng lòng với những người dân vô tội . Bên tai vẳng vẳng vọng về tiếng kêu tuyệt vọng, xé lòng của 21 con người trong đêm khuya đang hấp hối trôi trong dòng nước. Rồi trước mắt tôi tuổi thơ trào dâng của những buổi trưa hè cùng đám bạn, trần như nhộng được đắm mình trong dòng nước mát hiển hiện dữ dội làm sao. Hình ảnh đan xen trái ngược đưa tôi vào trạng thái bất động, mơ hồ…
Chiều nắng tắt bên sông . Nhìn về phía tây, ráng trời đỏ như màu máu. Những cánh rừng bạt ngàn giờ chỉ còn cây trồng èo uột chưa đủ lớn, yếu ớt run rẩy qua ngọn gió gầy nhom. Tôi chầm chậm dọc theo mé bờ sông thỉnh thoảng gặp một vài người quen hối hả sau một ngày dài tất bật . Đầu óc mông lung chợt nghĩ đến một bản nhạc nào đó nhắc nhở chúng ta khắc sâu hình ảnh “Trong tim ta ai cũng có một dòng sông quanh nhà . Con sông quê gắn bó vớí tuổi thơ đời tôi …” Đúng ! Sông cũng như màu mắt, cũng như con người, có lúc giận giữ vui buồn, hờn ghen theo năm tháng. Nhưng có ai ngờ rằng lần này dòng sông Kỳ Lộ đã chứa đựng cả ngàn ngàn, triệu triệu bầy lũ hung thần nhấn chìm vạn vật, sinh linh đưa về biển cả. Ôi dòng sông quê còn đâu lời yêu thương trong trắng ? Còn đâu kỷ niệm vui buồn ? Giờ chỉ còn lại tiếng thở dài, não nuột , bi ai…
Đứng trước dòng sông một thời gắn bó của tuổi thơ. Tôi muốn dang tay ôm hết vào lòng, ôm tất cả mọi thứ . Xin sông hãy tha thứ cho ta, tha thứ đứa con giữa bộn bề đổ vỡ. Ta cuối xuống chạm dòng nước mát, nghe tim mình ẩn chứa sâu thẳm cội nguồn, bỗng hừng hực rung lên bầu nhiệt huyết tình đời, tình người trong cõi hiện thực trần ai. Lòng ta nhớ ! Nhớ nhung nhiều lắm .Nhớ những gì thuộc về quá khứ . Ôi quê hương mưa nắng dãi dầu, nợ người chưa trả hết. Có gì cho ta gởi gấm niềm tin sầu muộn quê nhà…

Mùa đông kéo dài tàn úa. Cái lạnh se sắt lan toả không gian.Tôi đứa con xa quê quặn thắt với bao nỗi lòng chất chứa niềm u uất . Cầu xin trời đất, bà con xóm làng, cộng đồng xã hội vượt qua muôn ngàn gian khó. Xin cám ơn Đảng, Nhà nước, Chính phủ đã lo lắng, cưu mang giúp đỡ những người hoạn nạn để họ có cơm ăn, áo mặt, con cháu đến trường đến lớp. Mùa xuân này xin gửi đến bà con, từng gia đình bên dòng sông Kỳ Lộ lời chia xẻ, nghĩa nhân .Động viên, an ủi tận tình ,chu đáo với bao nỗi mất mát , đớn đau này. Xin đốt nén nhan lòng với những người đã khuất, mong những linh hồn thanh thản nơi chu du cực lạc. Phù hộ độ trì người thân, bà con họ tộc, làng xóm yên bình, ổn định cuộc sống, hạnh phúc lâu bền qua năm dài tháng rộng...
Dòng sông quê ơi ! Ta cuối mặt tạ từ . Bao hoài niệm chất đầy trong ký ức sẽ mãi mãi theo ta cho đến hết cuộc đời này./.

Không có nhận xét nào: