25 thg 1, 2009

TỰ VẤN LÚC GIAO THỪA


Nào người anh em
Ta cạn ly rồi nói
Đời mình…say rồi có vàng võ gì đâu
Đêm lung linh thật sâu
Ta mở tung cánh cửa
Đứng trước gió
Hít thở căng lồng ngực
Mọi thứ trong lành và dơ bẩn tột cùng
Để rồi tiếp nối ngày hành trang trên lưng
Bạn lao nhanh về phía trước
Bỏ lại sau..
Nhiều điều đau thương và hối tiếc
Không chút vấn vương
Thôi ! Cho ta thêm ly đồng hành tiễn biệt
Rũ sạch niềm đau tha thiết muôn chiều
Cứ uống ! Đời sẽ không còn hiu quạnh
Bạn bè quanh ta những cám dỗ nhọc nhằn
Mùa xuân này chắc gì em còn tới thăm ?
Cửa vẫn mở…
Em có đến cứ vào không cần báo
Để ta còn chút tơ lòng…

Không có nhận xét nào: