10 thg 1, 2009

THÔN NỮ TẮM TRĂNG


Kìa đêm gió mát trăng thanh
Bên khung cữa sổ tôi nằm hát ru
Nhà bên em xoã tóc bù
Thân vàng giác ngọc lù lù nguyên sơ
Tôi quay quắt dưới bóng mờ
Đôi gò bồng đảo hững hờ đung đưa
Chiều sâu ai đếm cho vừa
Hang hùm râu mọc lưa thưa tơ trời
Tay em trắng, eo em vơi
Lưng trần nước chảy bồi hồi tim anh
Vô tình ngọn gió trong lành
Hôn lên thân thể, trăng đành xô đi
Trong bóng tối kẻ gan lì
Chồm lên dữ dội tôi ghì xác tôi
Mặc cho trời đất chơi vơi
Em vô tư lạ , gọi mời hồn ai ?
Đồng quê trăng sáng đêm dài
Tắm tiên thôn nữ bồng lai ngắm nhìn

Không có nhận xét nào: