
Chiều thu
Ta một mình về với biển
Hun đúc nỗi trầm tư
Nghe lòng khắc khoải
Về một đời người
Chiều thu
Biển của ta sao như người xa xứ
Lơ ngơ tít tắp chân trời
Nắng đổ hàng dương khao khát
Cánh buồm xanh độc thoại rã rời
Chiều thu
Quỳ trước biển như nỗi đau không hề có
Về quá khứ hằng khắc trong tim
Cầu xin người thanh thản
Xua tan đi muôn nỗi buồn phiền…
Ta một mình về với biển
Hun đúc nỗi trầm tư
Nghe lòng khắc khoải
Về một đời người
Chiều thu
Biển của ta sao như người xa xứ
Lơ ngơ tít tắp chân trời
Nắng đổ hàng dương khao khát
Cánh buồm xanh độc thoại rã rời
Chiều thu
Quỳ trước biển như nỗi đau không hề có
Về quá khứ hằng khắc trong tim
Cầu xin người thanh thản
Xua tan đi muôn nỗi buồn phiền…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét