27 thg 12, 2008

ĐỘC ẨM


Lão Quờn nông dân thứ thiệt,có tật xấu thành quen, uống rượu một mình.Uống nhiều người không sướng .Cổ nhân có câu “ trà tam rượu tứ ”. Lão nhếch mép ! Phẹt ! Ăn nhậu nhiều người mỏi miệng, nhức óc, phá mồi, qua vận, để long đền, xỉa xói, cãi vã…thậm chí không sòng phẳng còn đào bới lẫn nhau, có khi sần sần, ly bay, chén bể, lao vào đấm đá. Nhẹ, mặt mày sưng húp. Nặng vỡ mồm, bể đầu, mẻ trán.Cuối cùng tình nghĩa đệ huynh, tan đàn xẻ nghé, mất ráo trọi. Một mình gắp rót, nâng cốc, mơ màng lâng lâng bay bổng. Muốn nghĩ gì thì nghĩ, muốn nói cứ nói.Chửi bới thoải mái, không giữ mồm, giữ miệng, ngó trước nhìn sau, giữ kẽ. Hát hết giọng rống như bò chọc tiết, đọc thơ tự do chả ai dành ,ăn nhậu như thế mới gọi là ăn nhậu. Đời còn gì bằng !
Bạn bè lão Quờn rất ít , hiếm khi hội ngộ. Nhà lão khan trang ,vườn rộng , cây cối um tùm. Dưới gốc cây mận,vú sữa, lão trưng bộ bàn ghế đá granit bóng rạnh.Nơi đó là chỗ ăn nhậu của lão, bất kể ngày đêm, mưa nắng,xuân thu nhị kỳ. Tính lão Quờn rất chịu khó, cần mẫn đến cầu kì. Mỗi lần nhậu phải có thật nhiều mồi. Trên bàn chí ít ba món, nhiều thì từ năm đến bảy món.Thay đổi xành xạch .Những món lão làm khi thì cá chép hấp, lòng lợn xào hẹ, cá rô chiên xù. Khi thì ốc bưu xào lá lốt, dê nướng , heo hon giả cầy, lươn um bắp chuối,bê nướng muối ớt… ngon hay dở chỉ mình lão biết, tuyệt nhiên khi nhậu lão ăn hết, không bỏ sót gì. Đô rượu của lão muốn say phải từ một lít trở lên.Bia mười chai tới chỉ. Ăn nhiều, uống khoẻ thân xác lão vẫn ốm như còng gió, cao lều khều . Vợ lão thối mồm, nhiều khi văng tục : người ngộm chả giống ai, nuôi cốt chỉ lấy phân.
Ăn nhậu cũng dữ, làm việc cũng dữ. Gia đình lão Quờn thuộc hàng khá giả của xóm , nên lão đếch ngán . Tiệc tùng cưới hỏi, ma chay, giỗ chạp làng xóm lão giúp nhiệt tình,tới bến. Còn khoản chè chén cũng chỉ qua loa, lén về trước . Bỡi thế đời của lão cũng chỉ dạng cày sâu cuốc bẫm.
Chiều nay gió lạnh rít từng cơn, thời tiết chuyển mùa. Lão Quờn đi đâu về, mặt buồn hiu. Nhà cửa vắng hoe . Vợ và các con về bên ngoại chơi ít ngày. Lão quẳng chiếc mũ lên bàn, cầm bầu nhựa loại hai lít quay ra, đến lò rượu bà Thừa. Chả biết lão biến hóc xó nào, bảy giờ tối mới thấy trong nhà đèn điện sáng choang, nhưng cửa đóng then cài . Thi thoảng nhạc Karaoke văng vẳng . Hơn tám giờ ,ông bốn Xếp chỗ bà con thân tình, đến gặp lão Quờn có việc cần nhờ. Đứng trước hàng hiên nhà, lạnh tanh định gõ cửa . Bốn Xếp nghe giọng lão Quờn lè nhè, nhão nhẹt, vọng ra, ông ngạc nhiên thắc mắc : Quái ! Bữa nay Ba Qườn sao lại uống rượu bên trong ? Như uống với cõi âm ! Chỗ của lão là bàn đá kia mà.Chắc trời sập tới nơi rồi ! Ông áp tai :
- Mời ! Mời anh sáu Lục, anh tám Đại cầm đũa . Lão Quờn đon đả . Kìa Gấm , gắp đi em. Gắp thoải mái , mồi nhiều.
- Dạ ! Để em tự nhiên . Giọng nữ ngọt ngào. Tiếng đũa chén khua nhau rổn rảng.
- Nào ! Nâng ly ! Trót . Rượu ngon . Sáu Lục nhép nhép, khà .Chà ! Dồi trường hấp gừng giòn quá.
- Buồn ! Buồn thúi ruột ! Mới có hai tuần trong tháng, xóm Gàu đai hết hai lão, một bà tuổi vừa tròn thập lục hoa giáp . Toàn thứ gì đâu, chết lảng nhách. Bà bị Bò húc thủng gan, ông leo nọc rơm bất cẩn rớt xuống đất, gãy xương sống. Ông ăn đám giỗ no quá bể bụng. Hổng biết lúc nào đến lượt mình. Lão Quờn thiểu não xin : tôi tự uống một ly.
- Trời kêu ai nấy dạ, anh ba ơi ! Có số cả, buồn chi mệt xác . Vô một ly nữa coi. Sáu Lục này bất cần.
- Thằng cha Lục uống nhanh thiệt, có gì từ từ thưởng thức, gắp miếng đã, yếu đòi ra gió. Tám Đại giật giọng cho xin điếu thuốc, hình như tiếng lè lưỡi liếm môi, bỏ đũa.
- Mấy khi gặp nhau ! Em xin mời ba anh một ly. Gấm trịnh trọng. Nào, xin mời, cụng. Cạn ! Cạn !!!Anh Quờn uống đi, em chưa để ly xuống nè .Hình như có ai với tay, cầm chai rượu , cô Gấm giữ lại nhỏ nhẹ. Anh Tám ! để mọi người hết đã, mới rót .Nhanh lên anh ba. Được ! Được anh uống, có mấy khi người đẹp chiều chuộng , ba Quờn lại nhè.
- Mà này anh ba ! Sáu Lục nhớ ra điều gì hỏi : Nghe nói tháng trước, anh ăn giỗ với năm Bét trưởng thôn,có gặp thằng cha Hiệp việt kiều, suýt choảng nhau vì tội…sáu Lục lấp lửng nửa chừng. Như gãi đúng chỗ ngứa, ba Quờn tức khí.
- Tiên sư bà nó ! Có được ít đồng đô la quèn , chơi ngông .Bữa đó, chả biết say hay tỉnh, bỗng dưng nó leo lên cây xoài trước nhà mẹ goá Đủn, ngồi ở chán ba thòng chân hét lớn “ tôi yêu tiền ” , rồi móc túi quẳng một trăm tờ đô la loại một đồng xuống đất, gây náo loạn cả xóm . Hành vi ấy mới chỉ bị phạt tiền, công an chưa gông cổ là may. Ngày trước mẹ con nhà nó đi kiếm từng hào mua gạo. Đầu tóc lúc nào cũng bồm xồm, dơ dáy. Người đầy u nần. làng xóm ai cũng gọi Hiệp ghẻ. Đồ thứ học đòi . Thôi ! Đừng nhắc thằng mất dạy, ta đây điên tiết. Vô ! Vô hết ! Rượu còn nhiều quá . Ba Quờn để mạnh cái ly xuống mâm, làm ngã ly người khác! Cổn.
- Anh ba đã rồi ! Để bọn em uống . Thà cắt cổ, chứ không đổ rượu .Gấm đỡ ly rót đều . Anh Tám, anh Sáu uống em ly. Thằng chồng em chơi số đề đổ nợ, bỏ làng trốn biệt . Giờ em như cua gãy càng, bò ngang không được, bò dọc cũng hổng xong , đành mở quán kiếm sống . Thôi trăm sự, nhờ các anh ủng hộ . Uống ! Uống đi hai anh …
Không gian trầm xuống, chỉ còn nghe hơi thở, dàn karaoke đĩa hết, tắt ngẽn, tiếng máy rè rè, rẹt rẹt . Bốn Xếp, nhìn xung quanh sân, không chiếc xe nào, toàn người lạ, họ đi bộ đến à ? Ông căng tai . Bỗng dưng Tám Đại lớn tiếng :
- Tôi nói đâu có sai : Sáu Lục lúc đầu hăng, chưa được nửa bữa, uống như thằn lằn uống nước cúng . Vô ly nữa cho chẵm hẵm coi.
- Mệt rồi anh Tám, cho em qua vận, sáu Lục này nói được làm được. Gấm cho anh ôm em chút .
- Kỳ quá anh Sáu , nhìn tay anh kìa , quờ quạng lung tung . Làm gì làm ,vuốt mặt phải nể mũi anh Ba chủ nhà . Bỏ tay ra , cầm ly rượu đi, để mãi nước lạt . Gấm chống chế.
-“ Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn ” giọng ba Quờn cùng tiếng đũa gõ lên chén ,điệu Borlero èo uột . Gấm thấy thế đề nghị :
- Ai cũng sần hết rồi ! Có máy không chịu hát . Anh ba bỏ đĩa Karaoke để mỗi người làm bài giải khuây.
- Cho em Gấm hát trước, hát thoải mái, mấy bài cũng được. Sáu Lục coi chừng quá đã vung tay mơn trớn . Tiếng bước chân lẹt xẹt .Có lẽ Ba Quờn bỏ đĩa mở máy . Y chang ! Nhạc trỗi lên . Giọng Gấm mượt mà, sâu lắng, có hồn “ Buồn vào hồn không tên, thức giấc nửa đêm,nhớ chuyện xưa vào đời. Làm rét mướt tâm tư…”Cứ thế liên tục đến hết bài.Vừa dứt cả bàn lao nhao, sôi động.
- Hay ! Hay! Thảm quá .Nào. Hết ly ! Chúc mừng ca… sĩ .Tám Đại vừa uống vừa than thở :Gấm ơi là Gấm, thằng chồng em khốn nạn, đi mất đất lâu rồi, nhớ thương nó làm chi . Anh đây vợ chết ba năm, phòng không chiếc bóng , cô độc quá chừng. Đến với anh cho ấm áp cõi lòng. Đưa Micro anh hát bài.
- Anh Tám say rồi . Đó! Đứng không vững đòi hát. Gấm dìu anh lại chiếc phản nằm nghen.
- Say sao được ! Say tình say nghĩa, say em thì có. Tám Đại đổ nhoài xuống phản, thật nặng nề .
- Đến lượt em nghe anh ba ,Sáu Lục ráng gắng gượng .
- Ừ ! Ừ ! Bài gì tui mở . Có thấy đường hát không ?
- Thấy tuốt hết ! Bài “ Gặp lại cố nhân ”. “ Lâu lắm xa rồi mình lại gặp nhau, hai đứa không còn ngày vui hôn nào…”
- Uống tiếp đi em Gấm ! Ba Quờn lầm bầm : Sáu Lục say hung rồi, giọng như vịt đực hát giở quá .
- Coi chừng lùi lại dậm chiếc mâm ! Sáu Lục đứng hát thẳng thóm coi. Thôi ! Không hát hò gì nữa . Sáu Lục lại nằm với tám Đạị tỉnh rượu rồi về .Ba Quờn tắt máy dìu Sáu Lục. Sáu Lục xiêu vẹo, rề rà :
- Mọi giá em phải về anh ba . Về chứ con vợ em là bà La sát, bầm mình như chơi .
- Say quất chỉ cần câu, làm sao mà đi, Anh nghe tui từ từ về, có gì tôi nói vợ anh cho.
- Được ! Em nghe anh ! Sáu Lục lại ngã xuống phản thở khì .
Sau khi Tám Đại ,sáu Lục nằm bẹp, ba Quờn lại mở máy. Mời Gấm uống tiếp ba ly liền nghe trót trót. Ông hát bài “ Thư tình cuối mùa thu ” của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu.Già rồi cũng còn gân, khổng đến nỗi nào “ Tình ta như hàng cây đã yên mùa thác lũ…” chưa hết bài, Gấm cắt ngang :
- Thôi dứt điểm ly này ! Em cũng mệt rồi ! Hơn nữa nhà xa , đi một mình, khuya quá nguy hiểm. Tiếng loa im bặt. Ba Qườn mệt mỏi tiễn khách.
- Chúc em thượng lộ bình an ! Đi cẩn thận .Anh gần tới chỉ rồi, chắc phải ngủ chút .Qua nhà cô Hương lấy xe máy coi chừng con chó Đốm , nó táp như chơi . Đi nghen . Chốt cửa bật mở , ánh sáng trong nhà rọi ra . Bốn Xếp nép mình một bên sợ Gấm bắt gặp, nhìn thấy. Chờ mãi hơn mười phút, chả thấy Gấm ra , ông xuất hiện bước vào chỉ có mình lão Quờn nằm gát chân chữ ngũ trên ghế salon thẻ , ngáy ót ót .Bên dưới là chiếc mâm đồng ngổn ngang tô đĩa , đũa và hai cái ly rẻ nôm uống rượu . Bầu rượu nhựa hai lít chổng gọng . Bốn Xếp sững sờ kinh ngạc đến tột độ, ngó quanh quất, chả có ai.Thì ra Sáu Lục, Tám Đại, em Gấm chỉ là trò diễn tuồng uống rượu một mình của Ba Quờn để quên đi những nỗi nhọc nhằn ,cay nghiệt của đời thường . Bốn Xếp thầm thốt, cha Quờn giả giọng hay thiệt , mình nghe như thật . Trời thần đất lở ! Hay đến nỗi diễn viên chuyên nghiệp cũng ngã mũ xin chào. Rất tiếc ! Rất tiếc đêm diễn chỉ có mình ông là khán giả./.


Không có nhận xét nào: