4 thg 12, 2008

KHÔNG MÙA


Đi mải miết không về xóm cũ
Mưu sinh trên khắp các nẻo đường
Người đàn bà chờ tôi bạc tóc
Ủ rũ bờ vai

Đi mải miết không về ngôi nhà cũ
Thèm chén cháo rau đắng đốt khói rơm
Thèm bát canh rau tập tàng - muối é
Chén cháo- bát canh có mùi hương quen lạ
Ngon tựa lời ru

Đi mải miết không về quê cũ
Nhìn mưa bay lấp kín đất trời
Thèm cắm sào trên cánh đồng ngập nước
Thả lờ bắt cá, câu lương

Đi mải miết để trở thành lỗi hẹn
Thèm chút ngóng trông qua ô cửa vật vờ
Thèm nắng chiều, ngọn gió bờ đê
Đêm ngắm trăng thanh cùng bạn bè đối ẩm .

Đi mãi chẳng thể một lần trở lại
Quê nhà muối mặn gừng cay
Nỗi nhớ thương cồn cào máu thịt
Thèm được quay về ngồi tựa một người
Nói chuyện trăm năm...

- HẢI SƠN -

Không có nhận xét nào: