
Không còn gió
Không còn mưa
Không còn những đòn roi quật ngược
Cây đã nẩy lộc đâm chồi
Không còn khóc
Không còn hờn
Còn giận !
Em đã sang sông
Không còn biết thời gian
Không hình không bóng
Không ưu tư - phiền muộn
Nỗi buồn nhẹ tênh
Không còn em
Để được hờn - được giận
Được khóc !
Được thứ tha !
Không còn tình yêu
Đất trời hoang vắng
Thà cứ để những đòn roi quật ngược
Cho cây nẩy lộc đâm chồi
Không còn mưa
Không còn những đòn roi quật ngược
Cây đã nẩy lộc đâm chồi
Không còn khóc
Không còn hờn
Còn giận !
Em đã sang sông
Không còn biết thời gian
Không hình không bóng
Không ưu tư - phiền muộn
Nỗi buồn nhẹ tênh
Không còn em
Để được hờn - được giận
Được khóc !
Được thứ tha !
Không còn tình yêu
Đất trời hoang vắng
Thà cứ để những đòn roi quật ngược
Cho cây nẩy lộc đâm chồi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét