
Chiều Lò Ba vạt nắng cuối ngày tan trong trời biết
Đêm lao xao nghe sóng biển vỗ về
Tiếng Đờn cò thở than niềm réo rắt
Rượu cô đơn chếch choáng với vần thơ
Anh cất giọng nặng mùi nước biển
Trong thâm sâu tiếng “nẫu” lại cuộn trào
Đàn nhịp phách vấn vương thời xa ngái
Phía nhà xa ai đó mớ chiêm bao
Giọng anh hát tôi thấy đời cơ cực
Ngôi nhà tranh em bỏ anh đi
Con cứ lớn theo cha về với biển
“Bắt ốc hái rau” anh chẳng ngại ưu phiền
Giọng anh hát gieo lòng người canh cánh
Tôi ưu tư nhưng lại nặng nỗi niềm
Nhớ làm chi người vợ bạc tình như cổ tích
Đời nhân lên cho anh tự “trách phận “ mình
Đêm LÒ BA biển- trời-đất giao hoà
Tôi nghe nước đang lên giọng anh đục – khàn chùng xuống
Mắt và mắt nhìn nhau lòng đầy ấm áp
Câu hát tình người rơi nước mắt cay cay…
Đêm lao xao nghe sóng biển vỗ về
Tiếng Đờn cò thở than niềm réo rắt
Rượu cô đơn chếch choáng với vần thơ
Anh cất giọng nặng mùi nước biển
Trong thâm sâu tiếng “nẫu” lại cuộn trào
Đàn nhịp phách vấn vương thời xa ngái
Phía nhà xa ai đó mớ chiêm bao
Giọng anh hát tôi thấy đời cơ cực
Ngôi nhà tranh em bỏ anh đi
Con cứ lớn theo cha về với biển
“Bắt ốc hái rau” anh chẳng ngại ưu phiền
Giọng anh hát gieo lòng người canh cánh
Tôi ưu tư nhưng lại nặng nỗi niềm
Nhớ làm chi người vợ bạc tình như cổ tích
Đời nhân lên cho anh tự “trách phận “ mình
Đêm LÒ BA biển- trời-đất giao hoà
Tôi nghe nước đang lên giọng anh đục – khàn chùng xuống
Mắt và mắt nhìn nhau lòng đầy ấm áp
Câu hát tình người rơi nước mắt cay cay…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét